- Trong lúc nghỉ
giải lao giữa hai màn kịch, một
khán giả tò mò hỏi nữ chủ trì vở
diễn:
- Tại sao trong vở kịch, các diễn
viên gọi điện thoại liên tục thế? -
Quý ông bà thông cảm, người
nhắc tuồng của chúng tôi hôm
nay bị cảm cúm, phải làm việc ở
nhà, trên giường mình...
* * *
- John, dạo này trông anh sút
quá, đầu tóc bù xù, cả ngày
không ló ra ngoài. Anh làm gì
vậy? - Tôi đang viết tiểu thuyết. -
Trời, anh thật ngốc. Việc gì phải
làm vậy trong khi chỉ mất 2 đồng
là anh có thể mua được một
cuốn.
* * *
Trong buổi lễ, một bà ngồi cạnh
một ông đeo huân chương. Bà ta
nói với ông: - Nếu tôi là vợ ông,
tôi đã không thể đeo tấm huân
chương kia. - Tại sao? - Tại tôi
thấy rất kỳ cục khi khoe khoang
với mọi người là mình đã có một
lần can đảm trong đời. - Thế thì
tại sao bà lại để chồng bà đeo
nhẫn cưới suốt thế kia?
* * *
Một người bị một vết bầm ở mặt
đi ra phố, một người qua đường
thấy vậy động lòng hỏi: - Anh bị
làm sao vậy? Anh có muốn tôi dìu
về nhà không? - Không bao giờ!
Tôi vừa từ đó đi ra.
* * *
- Chỉ vì phạm sơ sơ vậy mà ông
phạt nặng thế? Con người ta
cũng phải học từ kinh nghiệm
thực tế chứ, thưa ông cảnh sát. -
Ông nói đúng. Chính vì vậy ông
không nên coi đây là tiền phạt
mà coi nó là học phí đi!
* * *
Một người hỏi một diễn viên kịch
nói: - Thường các vở ông diễn
kéo dài bao nhiêu lâu? - Còn tùy,
có lúc 2 tiếng cũng có lúc ít hơn.
Người nghệ sĩ có nghĩa vụ diễn
đến khán giả cuối cùng.
* * *
Trong buổi hòa nhạc, một người
đàn ông ghé vào tai vợ mình: -
Ngoài trời chắc mưa to lắm em ạ.
- Sao anh biết? - Đấy em xem, cả
giờ liền chẳng thấy ai ra khỏi rạp
cả.
* * *
Một anh thanh niên không thể
mời ai khiêu vũ được. Cuối cùng
bạn anh ta đành phải nói sự thật:
- Tất của anh có mùi rồi. Hãy về
nhà thay đi như vậy sẽ không có
vấn đề gì nữa. Tối hôm sau, anh
ta gặp lại người bạn hôm trước
và phàn nàn rằng anh ta vẫn
không thể mời ai cùng khiêu vũ
cả. - Vậy anh đã thay tất chưa? -
Dĩ nhiên rồi - Vừa nói anh ta vừa
kéo đôi tất cũ ra khỏi túi quần.
- !!!
Cụ Chánh
cầm cây cố cản, con chó cứ cào
cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó
chồm cao cắn...”
Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu
của cô Cúc, cháu của chú Chiến.
Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn,
cẳng con chó cao cỡ cẳng con
cò, cổ cũn cỡn cỡ cổ con cóc. Cổ
con chó cậu cột cái chuông. Cậu
cưng con chó cùng cực, con chó
cũng cưng cậu.
Cứ chiều chiều cậu cõng con chó,
cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu
cá chép cạnh chân cầu cuối cồn
cát. Cậu chăm chú canh chừng
cước cần câu, chốc chốc cậu cất
cao cần câu coi. Con cá chép cắc
cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần
câu, cậu cười.
Chốc chốc cả con cá chuối cũng
cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá
chuối chặt cổ, chìa cho con chó
cưng của cậu. Con chó của cậu
cắn cổ con cá chuối co cẳng
chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng
các cậu choai choai chơi cờ cạnh
cổng chợ.
Chơi cờ chán chê, cậu cõng con
chó, cầm con cá chép cậu chuồn.
Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui
chuồng, cậu cầm con cá chép cậu
cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu
chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ
Chánh chén cá chép chiên chấm
cà cuống cùng chuối chát.
Con chó cưng của cậu Cẩn cứ
chập chờn cửa chuồng chờ chực.
Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó
chén cơm chiên cùng chút cá
chép. Con chó cạp chén cơm cậu
cho, chui chuồng.
Cụ Chánh côi cút, cụ có con chim
chích choè cùng cái chuồng chim
cáu cạnh, cụ cưng con chim của
cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi
chà chống chân, cụ chầm chậm
chộp các chú chuồn chuồn chập
chờn cạnh cây cam cho con chim
của cụ chén.
Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú
choai choai câu cá, câu cua chỗ
cống của cậu Cử. Cậu cột con chó
cưng của cậu cạnh cửa. Con chó
của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn
con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh
cầm cây chổi chọc con chó, con
chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh
cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn
cãi chày cãi cối.
Cũng có chiều cậu Cẩn cần công
cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột
con chó của cậu cạnh cửa
chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn
chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó
choai choai, cụ chẳng coi chừng,
cụ cột con chó cạnh chỗ con
chim của cụ Chánh. Con chó của
cụ Chẩn cùng con chó của cậu
Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim
của cụ Chánh.
Cụ Chánh cầm cây cố cản, con
chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt
con chó của cậu Cẩn chồm cẳng
cao cắn cái chuồng chim của cụ
Chánh. Con chim chích choè chạy
cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh.
Con chó của cụ Chẩn cắn cụt
cánh, con chó của cậu Cẩn chặn
cửa cắn chân, cắn cổ con chim.
Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt
cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ
còn cái chân còn cục cựa.
Cụ Chánh cay cú cầm cây cối chục
cân cất cao choảng con chó. Con
chó của cụ Chẩn cà cuống co
cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con
chó của cậu Cẩn cái “cộp” chát
chúa, con chó cố chạy, cụ Chánh
cầm cây cuốc cuốc cổ con chó.
Con chó của cậu Cẩn chùn chân.
Cuối cùng cụ Chánh chém con
chó chết cứng. Cụ Chánh cùng cụ
Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm
chép các cụ cạo, các cụ chất con
chó cạo vào chỗ có củi cháy.
Cẳng con chó cong cong, các cụ
chờ con chó chín các cụ chặt, các
cụ cưa.
Cụ Chánh cất cho cậu Cẩn cái
cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các
cụ cho chảo các cụ chiên. Con
chó chết các cụ có cớ chè chén.
Chó chiên, chả chìa, củ chuối.
Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc,
các cụ... cười!
- Một bợm nhậu dắt lừa
qua sông, con lừa nằng nặc
không chịu qua. Bợm nhậu
xuống nước năn nỉ:
- Bên kia sông có cái quán bán
rất nhiều rượu ngon. Mày không
qua thì tao biết uống với ai đây?
Con lừa nghe thấy thế, mủi lòng
chở bợm nhậu qua sông. Và sau
đó, nó được đưa lên bàn khi đã
biến thành… mồi cho bợm.
* * *
Tuổi thọ Con Đường bàn giao
cây cầu cho Con Sông: - Chị nhận
nó đi. Ngoài dáng vẻ đẹp đẽ như
vậy, nó còn thọ cả trăm năm cơ
đấy. Con Sông gật đầu. Vài tháng
sau, cây cầu “tiêu”, Con Sông
khiếu nại. Con Đường từ tốn nói:
- Ồ, thật đáng tiếc, tôi quên mất
không nói cho chị biết. Từ lúc tôi
thi công đến khi giao nó cho chị
đã là sinh nhật lần thứ 100 của
nó rồi.
* * *
Lý sự cùn Sáng thức dậy, thấy
ông chồng vẫn còn nằm trên
giường, bà vợ hét lên: - Vậy mà
ông bảo hôm nay dậy phục vụ tôi
bữa sáng đấy. - Nhưng bà đã đi
chợ đâu mà có thức ăn để nấu?
* * *
Tại ai? - Này, mày làm cách nào
mà tối nào cũng được đi chơi
vẫn không bị mẹ mắng vậy? - Tao
nói là tao đi theo dõi ba. - ???
* * *
Kỹ… tàn nhẫn - Tại sao anh có cô
người yêu vừa xinh xắn, vừa hiền
dịu, có bằng cấp mà lại “xù”
cưới? - Bố mẹ tôi đã xem kỹ lý
lịch 3 đời nhà cô ấy rồi. - Có bệnh
di truyền à? - Không. 3 đời nhà
cô ấy toàn đẻ… con gái.
* * *
Sợ… Hai công nhân nói chuyện
với nhau, cuối cùng cô gái nói: -
Thôi, tui về nha! - Ở thêm chút
nữa đi, còn sớm mà! - Không
được, chỗ tôi trọ tối mù, không
có đèn đường rất khó đi. - Không
sao đâu, tối thì có tui đưa về. -
Cảm ơn nghen! Đường tối tui
không sợ. Ông đưa về tui mới
sợ!
* * *
Chịu thua - Trong chuyến nghỉ
mát vừa rồi, tôi đã cố tập bơi cho
bà xã! - Sao? Kết quả tốt chứ? -
Không kết quả gì hết. Cô ấy
không thể ngậm miệng quá một
chút.
* * *
Quá nuông chiều Một người đàn
ông bước vào cửa hàng vàng mã
tìm dáo dác. Chủ tiệm hỏi: - Anh
cần gì ạ? - Bán cho tôi chục ống
kim tiêm. - Kim tiêm thì ông ghé
sang hiệu thuốc tây ở bên kia
đường kìa - Ông chủ tiệm chau
mày. - Ồ không. Thằng con trai
tôi đang ở “dưới”. Tôi muốn mua
một ít cho nó xài mỗi khi nó “lên
cơn”.
- Hai người bạn lâu ngày
gặp nhau: "Lấy vợ rồi cậu cảm
thấy thế nào?". "Tớ thấy mình trẻ
lại như thời niên thiếu vì không
được hút thuốc công khai".
Một phụ nữ hỏi đứa con trai
mình: - Vì sao con không hài
lòng với món quà sinh nhật mà
cậu Tom đã gửi tặng? Mẹ nhớ rõ
là cậu có hỏi xem con thích sọc ô
vuông nhỏ hay sọc ô vuông to cơ
mà? - Vâng! Nhưng con đâu có
ngờ là cậu lại nói về chuyện cà
vạt cơ chứ.
* * *
Sau đêm nhậu tưng bừng, một
ông khách đi xe buýt say rượu
ngủ gật, dựa vào người bà khách
ngồi bên cạnh. Sau một lúc chịu
đựng, cuối cùng bà lên tiếng: -
Kiểu này thì chỉ một lát nữa là
ông sẽ nằm đè lên người tôi mất.
Ông khách mở mắt, nhìn bà
chăm chú rồi bĩu môi: - Bà đừng
có mơ!
* * *
Một ông trễ tàu đề nghị với hàng
xóm: - Này bác, cho tôi đi tắt qua
vườn nhà bác cho kịp chuyến tàu
7h15 nhé! - Được thôi, nếu anh
may mắn gặp được con bò dữ
nhà tôi, có khi anh kịp cả chuyến
7h kém 15 đấy!
* * *
Trong nhà hộ sinh, hai ông trò
chuyện với nhau. Ông thứ nhất: -
Bực ghê, bà ấy sinh đúng vào kỳ
nghỉ phép của hai chúng tôi. Ông
thứ hai: - Tôi còn biết nói gì hơn
với anh vì bà ấy sinh mà cả hai
chúng tôi hoãn lại tuần trăng
mật lại đấy.
* * *
Sếp bước vào văn phòng và than
thở bị mắc bệnh đau đầu suốt
mấy ngày. Nhân viên kể kinh
nghiệm: - Cứ mỗi lần tôi đau đầu,
thế nào vợ tôi cũng âu yếm tôi,
hôn tôi, chẳng mấy chốc mà nỗi
đau biến mất. - Tôi cũng đang
muốn thử xem phương pháp ấy
hiệu quả đến đâu. À, nhà anh ở
chỗ nào nhỉ? Vợ anh bây giờ có
nhà không? - Sếp nói.
* * *
Vợ vừa từ nhà bạn trở về, hớn
hở khoe với chồng: - Họ tiếp đãi
em thật là tuyệt. Họ mời em hát
cả một tình khúc nữa đấy, và em
đã đồng ý hát. - Em cư xử đúng
đấy. Anh chịu không nổi cái nhà
Sidorov đó.
* * *
- Muốn khỏi bệnh trầm cảm, anh
cần phải nghĩ đến những điều
anh dễ chịu nhất. Nào, anh hãy
cố nhớ đến một ký ức nào tươi
vui nhất. - Tất nhiên, đó là cái
ngày gã hàng xóm của tôi cùng
chiếc Lada mới tậu đâm vào cột
điện.


The Soda Pop